Trong xã hội đầy tính cạnh tranh này, nếu công ty trì trệ, luôn đắm chìm trong vinh quang của ngày xưa, thì số phận cuối cùng sẽ là bị ăn hoặc chết đói.
1. Hai nhân viên sale
Đây là một câu chuyện ngụ ngôn nổi tiếng trong thế giới tiếp thị:
Hai doanh nghiệp sản xuất giày cùng cử một người làm bán hàng đi mở rộng thị trường, một người tên là Jackson và một người tên là Banjing. Cùng ngày, hai người họ đến một quốc đảo ở Nam Thái Bình Dương, ngay khi đến địa điểm, họ phát hiện rằng người dân địa phương đều đi chân đất và không đi giày! Từ vua đến dân nghèo, từ tu sĩ đến quý bà, không một ai đi giày.
Tối hôm đó, Jackson gởi email cho ông chủ nói: “Chúa ơi, người dân ở đây không đi giày, ai sẽ mua giày cơ chứ? ngày mai tôi sẽ quay về”.
Banjing cũng gửi mail về trụ sở công ty trong nước: “Thật tuyệt vời! Người dân ở đây không đi giày. Tôi quyết định chuyển nhà tới đây và ở lại một thời gian dài!”.
Hai năm sau, mọi người ở đây đều đi giày.
Bài học: phần đông người thường phàn nàn rằng rất khó để mở thị trường mới. Thực tế là thị trường mới đang ở trước mắt bạn, chỉ là bạn làm sao phát hiện thấy thị trường này thôi.
2. Hai chiếc xe buýt
Trước cửa nhà có một tuyến xe buýt đi ra trạm xe lửa. Không hề biết vì quãng đường ngắn hay vì ít người qua lại mà doanh nghiệp chỉ sắp đặt hai chiếc xe buýt đưa đón ở đây.
Lái chiếc 101 là một cặp vợ chồng, lái chiếc 102 cũng là một cặp vợ chồng.
Hầu hết những người ngồi xe đều là dân chài. Vì họ thường sống trên thuyền nên mỗi khi vào thành phố là cả một gia đình lớn nhỏ cùng đi. Bà chủ của xe 101 rất hiếm khi yêu cầu trẻ em mua vé. Ngay cả khi một cặp vợ chồng có nhiều con, thì họ cũng rất hào phóng chỉ yêu cầu mua hai vé người lớn.
Một vài người dân cảm nhận thấy ngại, khăng khăng đòi mua vé cho những đứa trẻ lớn hơn, tuy nhiên bà chủ đó mỉm cười và nói với họ: “Lần sau mang cho tôi một ít trai sông, được không? Lần này miễn phí cho anh chị.”
Bà chủ của chiếc xe buýt 102 thì ngược lại. cho dù già trẻ lớn bé đều phải mua vé, đứa nhỏ hơn trả nửa tiền vé. Bà chủ đó luôn nói rằng chiếc xe này được ký hợp đồng, phải trả về cho công ty bao nhiêu tiền, tháng nào thiếu là sẽ không nên lái nữa.
Dân chài cũng hiểu cho họ, bao nhiêu người mua bấy nhiêu vé. Tuy vậy, ba tháng sau, không thấy xe 102 đâu nữa. Nghe nói rằng xe đấy đã dừng hoạt động, nguyên nhân là bởi có quá ít người đi xe của họ.
Bài học: Người mua hàng trung thành đạt được là nhờ tình cảm, người sale cũng nhờ một chút ưu đãi mà đạt được sự trung thành của khách hàng. Khi ngoan cố thực hiện chính sách bán hàng của mình, con người đã buông bỏ bao nhiêu người mua hàng trung thành?
3. Linh dương và sư tử
Mỗi buổi sáng, khi một con linh dương Châu Phi thức dậy, nó biết rằng mình luôn phải nhanh hơn con sư tử chạy một cách nhanh chóng, nếu như không nó sẽ bị ăn thịt.
Mỗi buổi sáng, khi một con sư tử Châu Phi thức dậy, nó biết rằng mình phải nhanh hơn con linh dương chạy chậm nhất, nếu không nó sẽ chết đói.
Bất kể bạn là sư tử hay linh dương, khi mặt trời mọc bạn đã bắt đầu phải chạy rồi.
Bài học: Chạy ngay đi, trong xã hội đầy tính cạnh tranh này, nếu công ty trì trệ, luôn đắm chìm trong quang vinh của ngày xưa, thì số phận cuối cùng sẽ là bị ăn hoặc chết đói.
4. Ngỗng trời sa lưới
Ngỗng trời thường tụ tập ở ven hồ. Mỗi khi nghỉ lại tại đầu, con ngỗng đầu đàn đều bố trí một con ngỗng canh đêm, khi có người đến, ngay lập tức phải kêu lên báo hiệu.
Những người thợ săn ở khu vực quanh hồ đã thân thuộc với thói quen của chúng. Cứ đến tối, họ lại cố tình thắp đuốc. Con ngỗng canh đêm trông thấy ngọn lửa liền kêu lên, nhóm thợ săn lại dập tắt ngọn lửa.
Những con ngỗng lo lắng hãi bay lên, khi không thấy động tĩnh gì nữa, chúng lại quay trở lại chỗ cũ nghỉ ngơi. Nhiều lần như vậy, đàn ngỗng nghĩ rằng con ngỗng canh đêm lừa dối chúng, liền lao vào mổ con ngỗng đó.
Lúc này, người thợ săn cầm ngọn đuốc tiến gần đến chỗ đàn ngỗng. Con ngỗng canh đêm lo lắng bị cả đàn mổ nên không dám kêu lên. Cứ như vậy, cả đàn ngỗng đang ngủ ngon lành bị nhóm thợ săn tóm gọn.
Bài học: Bất kỳ công ty nào cũng sẽ phải đối mặt với thử thách của thị trường. Khi các đối thủ thăm dò lần đầu, bộ máy cảnh báo do công ty thiết lập – “tiếng kêu của ngỗng trời” phát huy tác dụng, doanh nghiệp bày trận sẵn sàng đón địch, nhưng lại không thấy bức xúc nào từ đối thủ. Tuy nhiên, sau nhiều lần khảo sát lặp đi lặp lại, ngay cả chính công ty cũng dần dần buông lỏng cảnh giác, khiến các đối thủ của mình giành thắng lợi.
5. Tính nhẫn nại
Chuyện kể là đàn ông Hàn Quốc rất sung mãn, đến 70 tuổi mà họ vẫn có mong muốn khá cao về chuyện chăn gối. Điều này cũng kéo theo lượng tiêu thụ của bao cao su tại nước này rất lớn. Tuy nhiên có một vấn đề là, đến tiệm thuốc mua bao cao su đã ngại rồi, gần 70 tuổi đi mua thì còn ngại hơn nữa, nên rất nhiều người đàn ông bị đưa vào thế tiến thoái lưỡng nan dẫn đến việc bán bao cao su bị trì trệ một thời gian.
Để giải quyết tình trạng này các nhà thuốc đã nghĩ ra một công thức, họ gộp chung một hộp bao cao su vào hộp xà bông tắm như món quà tặng kèm rồi đem bày bán. Thế là mỗi khi người mua hàng đến chỉ cần nói “Tôi muốn mua xà bông” là chủ tiệm sẽ hiểu thứ họ cần thực sự là gì. Như vậy không chỉ khách đỡ ngượng mà tiệm thuốc còn bán được thêm cả xà bông tắm ngoài bao cao su nữa.
➧ Bài học thú vị rút ra từ câu chuyện này là: Không chỉ kiểm soát mong muốn mà còn phải hiểu cả hành vi của người mua hàng và tìm ra những cách thức sáng tạo để tiếp cận và thỏa mãn mong muốn của họ. Muốn thế bạn buộc phải nghiên cứu rất kỹ về các yếu tố văn hóa – xã hội, những thói quen của tập người mua hàng mục tiêu để lên chiến lược phù hợp.
6. Sếp và anh nhân viên
Một người làm sale, một thư ký hành chính và một sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được một cây đèn cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “Ta cho các con mỗi đứa một điều ước”. Tôi trước! Tôi trước! – Cô thư ký hành chính nhanh nhảu nói: Tôi mong muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Vút. Cô thư ký biến mất. Tôi! Tôi! Anh nhân viên bán hàng nói: Tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas bất tận và với người tình trăm năm. Vút. Anh nhân viên bán hàng biến mất. Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý. Ông quản lý nói: tôi mong muốn hai đứa ấy hiện diện ở văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.
➧ Bài học rút ra: Mãi mãi để sếp phát biểu trước.
Xem thêm: Tiền ảo là gì? Sử dụng như thế nào? Có hợp pháp ở Việt Nam không?
Tổng hợp