– Sáng 8-9h dậy (khá trễ vì hay thức khuya, tự làm kinh doanh thì cũng chẳng ai quản lý được giờ giấc mình nên nó vô kỷ luật thế…)
– Vệ sinh, thay đồ các kiểu nhanh chóng tầm 5-10p là phi ra cafe ngồi làm việc ngay (ăn sáng j đó cũng phải gấp rút 5-10p vì cảm thấy tiếc thời gian). Thỉnh thoảng thì nên văn phòng ngồi hoặc gặp gỡ ai đó…
– Cả ngày ngồi cắm mặt vô máy tính, cày cày và cày… (nhiều lúc làm mà éo biết mình đang làm cái quái j, vì trước mắt lúc nào cũng “một rừng” việc phải giải quyết)
– Thường thì ăn trưa tại quán cafe luôn, hoặc ra ngoài ăn nhanh j đó rồi tiếp tục di chuyển đến quán thứ 2 cho đổi không khí… Lại tiếp tục ngồi cày, và cày (hiếm khi nào có những lúc được gọi là nghỉ trưa)
– Đến tối thì cũng chẳng mấy khi về nhà sớm, vì về cũng chẳng làm gì ngoài việc tiếp tục cắm mặt vào máy tính ở nhà… lại tiếp tục lang thang ngoài đường, chạy vòng vòng đâu đó trên đường cho thư thả (khoái nhất những lúc đeo tai phone chạy xe trên đường, cảm giác thư giãn vờ cờ…)
– Ăn uống j đó rồi lại phi vô quán cafe lần 3. Ngồi đến khi nào chủ quán đuổi thì về…
– …
Thỉnh thoảng stress, mệt thì hú vài ae nhậu, bida, cờ tướng các kiểu,… Cũng có những lúc đi xem phim một mình (or có người yêu đi cùng, cái thời chưa cưới). Lâu lâu stress lắm thì lại phượt đâu đó mấy tỉnh lân cận giáp SG (mà đi chơi thì cũng tiếp tục “cắm mặt” vào máy tính, ngồi cf làm việc,… cũng chả khác mịa j lúc ở SG là mấy, chỉ khác là “đổi gió” chút cho bớt nhàm chán). Ngày éo nào cũng 14-16h cày và nghĩ về công việc… cái đầu mình nó éo dừng lại & nghĩ cho việc khác được nhiều. (Ng khác nhìn vào thì thấy mình éo làm con mịa j, suốt ngày cafe sướng vl ra,… nhưng thực ra đâu biết mấy lúc “tưởng là ngồi không” đó thì mình có được sướng mịa đâu!…).
Còn éo đủ thời gian và tâm trí gọi điện quan tâm ae, gđ, bạn bè,… hay chát chít với ng yêu nữa là…
Có những lúc nhậu 3-4 chai về nhưng vẫn bật láp lên và làm việc tiếp, mà ngồi nhậu thì cũng toàn chuyện cv,… (cảm thấy trâu vl)
À, cũng có những tối mình về nhà và đạp xe, hoặc 1-2 trận bóng/tuần. Những tối chơi thể thao này thì nó cũng mất mịa 3-4h di chuyển và chơi rồi & mất nguyên cả buổi tối. Cũng tiếc tg vl ra nhưng được cái thư giãn…
Đấy, cuộc sống chưa gđ của tôi vô vị và tẻ nhạt thế đấy!…
————
Bây giờ khi có gia đình, có vợ và có con thì lại khác rất nhiều…
– Sáng 6-7h đậy (có vẻ sớm hơn được chút, thực ra thì cũng muốn ngủ thêm lắm nhưng đến giờ con nó khóc nên cũng éo thể ngủ tiếp được. Nhưng cũng nướng thêm 30p-1h nữa mới chịu bước ra khỏi giường. Việc dỗ con thì đã có vợ lo rồi… )
– Quần quần ăn sáng, mua đồ ăn sáng về cho vợ, chơi với con được 10-20p rồi cũng phi ra đường tiếp… (Nhưng giai đoạn này đầu óc nó cứ “lu bu” thế éo nào mà cứ tầm 10h mình mới có thể bắt nhịp ngồi làm việc được…
– Mọi thứ diễn ra cũng éo khác giai đoạn chưa có vợ là mấy. Nhưng tới tầm 18h tối là phải lếch mông “về nhà ăn cơm” vợ nấu (nếu ko là xác cm nó luôn… Ko còn những lúc chạy xe lang thang ngoài đường, éo còn những lúc hú một vài người bạn ngồi nhậu,…)
– Giai đoạn từ 18h đến khuya dù chẳng phụ được việc gia đình hay vợ cái j, nhưng nó cứ lu bu rối ren thế éo nào!… đầu thì cứ muốn nghĩ và làm việc, nhưng tay thì ko thể.
– …
Nói chung, từ thời điểm có gia đình, thời gian & hiệu suất làm việc của mình giảm mịa 1/2. Nhưng sẽ cố gắng tìm cách để tối ưu hay x2 hiệu suất lại…)
Nói như vậy không có nghĩa mình không muốn sống cuộc sống có gia đình. Chỉ là mình có vẻ chưa thực sự quen và thích nghi được tốt với điều này…
Nhưng có thằng con, có vợ cũng nhiều điều hay ho lắm. Ít nhất lúc này tối lại mình đã có một nơi để về quây quần (ko đơn độc như ngày xưa…)
Giai đoạn này vợ phải nghỉ làm để chăm con, nói chung vợ cũng khá đảm đang việc gia đình, lo từ a-z mọi việc chăm con, nội trợ,… Mình chả phụ được j cả. Cũng thấy áy náy và có lỗi với vợ lắm! Thương vợ, thương con…. Nhưng cv thì đang rối ren lắm, và cũng vì “lười” nên đành có lỗi với vợ vậy… *thanh niên ăn hại*
—-///—-