Thứ 7, 18/11/2017. Tôi đón xe về Đaklak rước mẹ con Gôn vào lại SG. Tôi bắt Grapbike để chở ra Cổng Chào Bình Dương, tính hay cẩu thả nên đến giờ trót tôi mới chịu book xe.
Đúng ngày trời mua to, đoạn đường trước nhà tôi ngập. Cậu lái xe grab chạy vào thì bị chết máy, dắt bộ một đoạn không thể khắc phục thì thôi cậu ấy bảo tôi đón xe khác. Cậu này chắc là sinh viên, nhìn mặt rất hiền… và trên gương mặt cậu ấy không một chút tỏ vẻ khó chịu. Tôi móc ví ra còn 4-5 chục j đó để đưa hết cho cậu (thực tế ví tôi cũng đã hết sạch, tính nhờ cậu ấy chở đi trên đường có cây atm thì rút luôn. Ai dè lại gặp sự cố này).
Đang chuẩn bị đi thì có chiếc grab khác chạy ngang, cậu này quắc lại giúp tôi. Lại còn đưa lại số tiền trước đó tôi đưa cho cậu (chắc vì sợ tôi ko có tiền trả cho anh grap này). Nhưng tôi bảo cậu cứ cầm lấy vì dọc đường tôi rút được…
Trên đường đi thì nhà xe gọi, tôi báo ko ra kịp và bắt chuyến sau. Nhưng tôi vẫn tiếp tục ra vì biết là kiểu gì cũng sẽ đón được xe Gia Lai để đi ngang Đaklak. Dọc đường tôi ghé trụ atm rút tiền, trong đầu chỉ sợ trụ atm này mà ko rút được chắc max nhọ luôn. Rất may là rút được tiền. 😀 (gì chứ trong túi mà có tiền là tự tin hơn hẳn)
Trên đường đi nói chuyện với anh Grap. Anh này cũng tầm 30t gì đó, gọng Bắc và trên gương mặt cảm giác “lam lủ”. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự đàng hoàng thông qua cách nói chuyện của anh ấy…
– Anh này hỏi tôi làm gì? Tôi bảo đang kinh doanh. Rồi tôi lại hỏi ngược lại anh ấy có gia đình chưa?
– Anh ấy kể ngày mai là sinh nhật con gái lớn 3 tuổi, con sau cũng đang 6 tháng. Hiện đang ở trọ bên khu cn Vĩnh Bình… Gia đình ở trọ cũng hết 3,5tr/tháng. Còn phải chăm thêm 2 con nên cực lắm. Cv chính cũng ko phải chạy xe, nhưng vì cũng khó khăn nên mới chạy vào buổi đêm kiếm thêm.
Nc qua lại một xíu thì cũng đến nơi… Tiền book grap hết 22k, tôi đưa anh 50k gửi thêm cf. Thế là tôi đứng đón xe, cũng may chưa đầy 5p thì có xe 81 chạy qua tôi quắc lại và lên xe. Có ghế nằm ngon lành, tôi lấy đt ra viết lại trải nghiệm vừa rồi…
NHỮNG ĐIỀU RÚT RA ĐƯỢC:
– Trong cái rủi có cái may. Cứ va chạm, lắng nghe nhiều câu chuyện. Lại thấy có quá nhiều người còn khó khăn. Cuộc sống cũng muôn màu lắm!…
– Và trong mỗi hoàn cảnh, quan trọng là thái độ ta phản ứng với nó. Nếu như tôi hủy chuyến đi, tỏ vẻ bực tức, khó chịu hay lo lắng, nó chỉ khiến tôi thêm mệt mỏi. Tôi chỉ cần nhẹ nhàng đón nhận, việc j đến sẽ đến… Như vậy cuộc sống mới thoải mái hơn được!
Bình luận về chủ đề post